The Soda Pop
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Viên chocolate cuối cùng

Viên chocolate cuối cùng
Đăng: Hồng Ân
score 4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 5487
Chia sẻ: SMS Google Zing Facebook Twitter



- Ý Thần là anh ấy tự nói chia tay với con...phải không ?


Thần tình yêu nhìn cô gái đang nức nở,ánh mắt cô như ngây dại đi, và câu hỏi kia bỗng chốc hóa thành câu hỏi tu từ va dấu hỏi phía cuối câu trở thành lưỡi móc câu làm rách tươm nỗi đau của cô gái trẻ. Thần Tình yêu mất một thời gain kha khá cứ ngồi đó lặng yên và đưa khăn giấy cho Hải Vân .Cuối cùng, kiểu như sự xót xa đã tới hạn cùng, Thần nuốt nước bọt và nói :


- Cô gái à, nhiều khi không phải vì chàng trai của con không yêu thương con, mà vì đằng sau lời chia tay có những lý do gì khác, hoặc là người đó thấy trước một tương lai không hạnh phúc, đã có những dự cảm buồn, nên không muốn nỗi đau thêm dài ...


- Không, tụi con đang rất hạnh phúc mà thần!


- có những cơn bão đâu nỗi gió trước đâu con !


- Nhưng mà, không phải, ngày mai được xây lên từ hôm nay sao. Thần,thần chỉ cần trả lời con một câu hỏi thôi.


- Con hỏi đi.


- Người đó còn thương con không ?


- Chuyện đó giờ ...


- Thần trả lời đi , Thần biết hết mọi chuyện về Tình yêu mà !


Thần Tình Yêu thở hắt ra một cái, khẽ so vai rồi đáp :


- Ta chắc chắn, cậu ấy còn yêu con.


- Vậy được rồi, thần giúp con đi, con không cần biết tương lai trắc trở thế nào, chỉ cần người đó còn thương con,con sẽ ở bên người ấy vượt qua tất cả, Thần hãy thu lại lời chia tay của người đó đi.


Thần Tình Yêu nhăn trán, ánh mắt đầy xót xa nhìn Hải Vân rồi nói :


- Nhưng nếu kết cục còn đau đớn hơn bây giờ thì sao?


Hải Vân tự nhiên đưa tay quẹt những giọt nước mắt và đọc một đoạn thơ, mà Thần Tình Yêu thấy long lanh những tia nắng xuyên qua :


"nếu có bão giông ta muốn được gánh chịu cùng nhauđược chết vì người mình yêu thương cũng là hạnh phúcnhưng được sống cùng người mình yêu thương thì khổ đau nào cũng chỉ là hạt cátgiữa đại dương trong mắt chúng ta..."



*****************************


Sau khi lời chia tay được thu lại, họ tiếp tục yêu nhau. Như biết trước sẽ có những trắc trở, Hải Vân luôn dành những điều tốt đẹp nhất với một niềm tin mãnh liệt nhất dành cho Thế Bảo. Cô luôn tỏ ra vui vẻ và cố gắng san sẽ mọi nhọc nhằn cùng anh. Ở chiều ngược lại, Thế Bảo yêu thương cô với tấm chân tình và vòng tay của một người đàn ông ấm áp. Nhưng có lẽ anh không bao giờ hiểu, mỗi lúc họ tạm biệt nhau sau cuộc hẹn hò, Hải Vân luôn siết chặt những ngón tay vào tay anh rồi đưa lên trước ngực mình, nở một nụ cười dịu ngọt nhưng ẩn chứa chút gì trắc ẩn, khó đoán. Anh luôn hỏi cô có chuyện gì giấu anh không , nhưng cô chỉ cười va 2nói rằng cô trân trọng hạnh phúc...


Và sau ba tháng,thời gian có vẻ ngắn ngủi, nhưng cũng kịp để họ lấp vào nhau những ngọt ngào vui vẻ, trong từng cái nắm tay gói cả yêu thương, những nụ hôn khi dịu dàng khi cahý bỏng, cảm giác như muốn hòa vào nhau từng phút giây. Hải Vân đề nghị về một dự tính xa hơn. Thế Bảo xụ mặt nói chuyện đó phải để cho anh nói trước chứ. Và chẳng biết anh chuẩn bị từ lúc nào,mà quỳ xuống trên một chân với chiếc nhẫn cầu hôn lấy ra từ túi áo khoác.


- Anh ...


- Em, anh muốn những đưa con gái của anh có vẻ đẹp và sự dịu dàng đáng yêu của em,nên liệu em có đồng ý làm mẹ của... những đứa con trai của anh không ?


Cô phì cười,anh luôn thừa sự hài hước và khiến cô vui vẻ như vậy.


- Anh chuẩn bị từ lúc nào thế này...


- Em có tin không, từ khi bắt đầu,anh luôn mang nó bên mình, chờ có cơ hội là...


- đừng nói là...


- Đúng rồi em, ngay từ phút giây đầu tiên, anh luôn hy vọng em sẽ cất nhấc anh vào vị trí đó, làm người đàn ông của đời em.


Hải vân thấy sóng mũi mình cay cay, và nước mắt nhẹ lăn dài trên gò má. Cô ôm lấy anh thay cho cái gật đầu.


Nhưng rồi, sự trêu ngươi xuất hiện khi hai gia đình gặp gỡ nhau trong lần đâu tiên.


Những nụ cười,những cái bắt tay niềm nở ban đầu tan biến khi hai người cha nhận ra nhau. Câu chuyện bi thương năm nào trở về , phủ lên ngày tưởng như sẽ mở đầu cho một chuỗi ngày hạnh phúc của Hải Vân và Thế Bảo. Số phận run rủi thế nào mà khiến đôi tình nhân trẻ cảm thấy quả đất này bé như một cái lỗ mũi và sự chật chội ấy đang bóp nghẹt tình yêu của họ.Cha của Hải Vân là người tài xế năm nào đã gây tai nạn cho mẹ của Thế Bảo, biến bà thành người thực vật rồi qua đời cách đó không lâu. Cơn giận dữ về mối hận thù năm xưa khiến cha của Thế Bảo đập vỡ tất cả những gì trước mắt ,bao gồm luôn cả tình yêu ngỡ được đơm hoa kết trái cảu con trai mình.


Hải Vân lặng người ngôi yên một góc. Thế Bảo nhìn cô bằng đôi mắt đỏ ngầu với ánh nìnn bất lực vô vọng. Tiếng cải vã tranh chấp của hai người cha cứ rơi ra rồi vụn vỡ, xen vào những ảmnh tình yêu đang nát tan từng phút giây trong bầu không khí nghẹn ngào.


Ngày ngỡ như sẽ là mở đầu của sự gắn kết, cuối cùng chỉ còn là đỗ vỡ mà thôi.


******************************


Hải Vân nắm chặt tay Thế Bảo, siết những ngón tay đan theo cách nồng nàn yêu thương nhất có thể. Giọt nước mắt cứ rơi xuống khuôn mặt khôi ngô của chàng trai mà cô ấy yêu , đang nằm bất động trên giường bệnh.


Thì ra có những áng mây xám phủ phục sẵn trước con đường, có những nghiệt ngã trêu ngươi được định sẵn. Cha Thế Bảo vì cuộc gặp gỡ ấy mà nhớ thêm về cái chết bi thương của người vợ,từ đó uống thật nhiều bia rượu. Trong lúc quẫn trí, ông muốn kẻ thù năm xưa phải chịu đựng nỗi đau mà ông gánh chịu trong chừng đó năm. Ông muốn hắn ta phải biết cảm giác mất đi người thương yêu là như thế nào. Ông ta canh Hải Vân vừa bước xuống phố và lao thẳng chiếc xe về phía cô. Nhưng ông không bao giờ ngờ rằng, trong phút giây sinh tử , Thế Bảo, con trai ông lại xuất hiện đẩy Hải Vân sang một bên và một mình lãnh trọn đòn trả thù từ người cha.


Có những tình yêu lớn lao sẵn sàng hy sinh và đánh đổi.Cũng có những tình yêu bị những oán hận dẫn lối rẽ vào ngã tối của những u mê.


Hải Vân cứ ngồi yên đó bên giường bệnh, lặng lẽ nắm chặt tay Thế Bảo và để trước ngực như cách mỗi lần tạm biệt cô vẫn làm. Nhưng lần này cái siết tay chặt hơn, như nắm cho biết bao năm tháng sẽ còn chảy dài phía trước. Cô khịt mũi, hít một hơi thật sâu và nói :


- Em trân trong hạnh phúc từng ngày được ở bên anh ..


Căn phòng thinh lặng , cô gái giữ chặt tay người yêu vẫn chưa hồi tỉnh, khi mối tình ngỡ như mộng đẹp đang trôi dần về phía cuối theo một kết cục bi ai nhất.


******************************


- Thần Tình yêu, có phải ngày đó, anh ấy đã biết trước những chuyện như thế này nên mới...


Hải Vân cầm trên tay hộp chocolate ngày nào mà Thế Bảo đã tặng. Trong hộp, còn một viên chocolate cuối cùng. Thần Tình Yêu khẽ gật đầu.


- Vậy nên khi đó ta mới nói, đằng sau lời chia tay...


- Con thật ngốc và cố chấp nên mới làm hại anh ấy ra nông nỗi như thế này.


Hải Vân ngửa mặt nhìn lên bầu trời ươm nắng, cố ngăn những giọt nước mắt. Cô biết mình khóc đã đủ nhiều. Cô nghĩ rằng ngày đó, khi Thế bảo cố gắng chia tay với cô khi biết trước chuyện sẽ diễn ra như thế này, anh cũng buồn bã và thất vọng. Nhưng để không làm tổn thương nhau nhiều hơn, anh đẽ chọn cho mình làm một kẻ phụ tình. Chắc khi đó anh cũng đầy xót xa.

...
↑↑ Cùng chuyên mục